Nếu thể chất không mạnh thì thứ mạnh của hung linh sẽ nằm ở năng lực.
Sau khi thăng lên cấp Tai Hại, năng lực đặc biệt của Tần Sảng có hai thứ.
Một là năng lực vốn có của tất cả hung linh, không cần chiếm dụng ô nhẫn cũng có thể sử dụng.
Năng lực này là mê cung ảo giác.
Nó có thể quấy nhiễu cảm quan của con người, làm bọn họ cảm thấy hỗn loạn, đồng thời dẫn tới tình huống bị lạc đường.
Năng lực này còn một cái tên khác nữa chính là quỷ đánh tường!
Quỷ đánh tường là năng lực cơ bản của hung linh, người có linh cảm không mạnh một khi rơi vào hoàn cảnh đó thì chỉ có một con đường chết.
Có điều mê cung ảo giác của Tần Sảng còn mạnh mẽ hơn hung linh bình thường một chút, cậu ta có thể cải tạo mê cung của mình, làm nó có những biến đổi thần kỳ, vì thế thậm chí nó có tác dụng với cả người siêu năng.
Sau khi thử nghiệm năng lực này xong, Ôn Văn chờ mười phút rồi chuyển về trạng thái vampire, bắt đầu kiểm tra một năng lực khác của Tần Sảng.
Năng lực này chính là phóng ra khí lạnh.
Hình thức thì cơ bản vẫn là như thế, nhưng cường độ thì khác một trời một vực, khí lạnh trước kia cho dù có dốc toàn lực thì chỉ có thể lạnh cóng người bình thường mà thôi, bằng không lần đó ba học sinh trung học kia cũng không thoát được.
Nhưng bây giờ khí lạnh mà Tần Sảng tỏa ra lại càng tập trung hơn, thậm chí có thể trong nháy mắt đông nước thành băng, vì thế đương nhiên cũng có thể nháy mắt đông đặc máu lại!
Sau khi suy nghĩ một chút Ôn Văn liên tiếp búng tay hai cái, dòng nước ở phía sau cơ thể hình thành một quả bóng nước, sau một trận chuyển động thì ngưng kết thành mười mấy cột nước!
Anh vung tay lên, cột nước liền phóng thẳng tới trước, cùng lúc đó anh kích hoạt năng lực đóng băng, biến toàn bộ số nước kia thành nhũ băng!
Nhũ băng nhọn hoắt đâm vào mặt tường, trông có chút tàn bạo.
"Chậc, thoạt nhìn dọa người thôi chứ uy lực thì chỉ tạm được, còn không bằng trực tiếp dùng Quần Lang nã một phát súng giảm thanh, nhưng lúc cần che giấu tung tích thì dùng chiêu này lại rất hợp."
"Nếu mình bắt được vài con hung linh rồi gộp năng lực của chúng lại thì có thể ngụy trang thành một hung linh có thiên phú mạnh mẽ.
"Lại có một chiếc áo may ô đẹp rồi, he he."
...
Check xong năng lực của Tần Sảng, Ôn Văn bắt đầu suy nghĩ về đối sách, hiện giờ anh muốn trong vòng một ngày phải giải quyết cho xong chuyện Nhan Bích Thanh.
"Mình không thể chỉ dựa vào Hiệp Hội Thợ Săn, phải nghĩ cách giải quyết hắn, mục tiêu của Hiệp Hội Thợ Săn quá lớn, hơn nữa không thể tiết lộ sự tồn tại của Cao Phỏng, có rất nhiều chuyện mình không tiện hành động, muốn thắng hắn là quá khó."
"Muốn nhờ giúp đỡ thì chỉ có Cung Bảo Đinh, còn có Chu Kỳ Bái... Nhưng Chu Kỳ Bái thì quá bắt mắt, cho dù hắn đồng ý không lộ ra tình báo thì cũng sẽ có người liên tưởng tới mình."
"Như vậy, chỉ có thể làm vậy thôi."
Cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, Ôn Văn đã quyết định kế hoạch hành động.
Tiếp đó, anh dùng quyền hạn của ngục ti Tai Hại trong trạm thu nhận gửi tin cho Cung Bảo Đinh, bảo anh tìm thời gian tiến vào trạm thu nhận, anh có nhiệm vụ cần giao.
Qua khoảng một tiếng đồng hồ thì Cung Bảo Đinh đã đứng trước mặt Ôn Văn.
Sau khi nhìn thấy sức mạnh mà Ôn Văn biểu lộ ở bên ngoài, thái độ của Cung Bảo Đinh đối với Ôn Văn lại càng khiêm tốn hơn.
Bởi vì thời gian gấp gáp nên Ôn Văn cũng không lãng phí thời gian ra vẻ cường giả với Cung Bảo Đinh, chỉ trực tiếp đưa ra nhiệm vụ.
"Nghe đây, tôi có một nhiệm vụ cho anh."
Sắc mặt Cung Bảo Đinh có chút quái dị, không phải lại bảo anh đi mua đồ nữa chứ, loại nhiệm vụ này anh không muốn làm tiếp nữa.
"Lần này là nhiệm vụ chính thức." Ôn Văn bổ sung.
Lúc này Cung Bảo Đinh mới bắt đầu mong chờ.
"Người này chính là mục tiêu thu nhận của bọn anh, tôi cho anh một ngày, ngày mai phải bắt hắn vào trạm thu nhận."
Ôn Văn dùng năng lượng màu đen của mình ngưng kết thành một hình người, Cung Bảo Đinh nhìn một cái liền sửng sốt.
"Thực lực của kẻ này rất mạnh, tôi không phải đối thủ của hắn, hơn nữa một ngày thì thật sự quá gấp."
Bóng người kia, hiển nhiên chính là Nhan Bích Thanh.
Ôn Văn lắc đầu nói: "Không vội, ngày mai tôi sẽ để một nhân viên thu nhận khác tới giúp anh, anh chỉ cần thăm dò vị trí của kẻ này rồi báo cho người kia, hai người sẽ cùng hành động."
Nhân viên thu nhận khác mà Ôn Văn nói kỳ thực chính là anh, chỉ là anh không dùng thân phận thật sự của mình mà dùng một chiếc áo may ô giúp Cung Bảo Đinh hành động.
Vừa vặn Tần Sảng thành công thăng cấp lên cấp Tai Hại, Ôn Văn có thể mượn dùng thân phận này để hành động.
"Nhưng mà..."
Cung Bảo Đinh vẫn cảm thấy có chút không thực tế, hiệp hội bọn họ đã truy bắt vài ngày cũng không bắt được, hiện giờ Ôn Văn nói một câu đã muốn hai người bọn họ bắt Nhan Bích Thanh trong vòng một ngày.
"Anh cứ yên tâm, tôi sẽ cung cấp một ít trợ giúp, hai người cứ an tâm hành động là được."
Cung Bảo Đinh nghi hoặc hỏi: "Nếu ngài nguyện ý trợ giúp, vì sao không tự mình ra tay, chỉ cần ngài..."
Ôn Văn trầm mặc hai giây, sau đó vung tay áo xoay người đi, âm thanh trầm thấp nói: "Vẫn chưa phải lúc, thời cơ chưa tới."
Chỉ một câu nói này, đã có thể thuyết phục Cung Bảo Đinh.
Trong đầu anh lập tức bổ não thật nhiều nguyên nhân.
Âm mưu gì đó, kế hoạch gì đó, bố cục gì đó, muôn hình muôn dạng.
"Không hổ là cường giả cấp bậc Tai Biến, ngay cả mình cũng không thể nào nhìn thấu được." Cung Bảo Đinh cảm thán.
Nhưng Cung Bảo Đinh không biết, chẳng qua là Ôn Văn không tìm ra lý do gì để có lệ nên mới tùy tiện che lấp thế thôi.
Sau khi Cung Bảo Đinh đi rồi, Ôn Văn lại gọi điện cho Chu Kỳ Bái.
Không thể để Chu Kỳ Bái tham gia hành động vây bắt Nhan Bích Thanh, nhưng có thể nhờ hắn giúp đỡ vài chuyện khác. Trong lần hành động vây bắt Nhan Bích Thanh, chuyện quan trọng nhất kỳ thật không phải là chiến đấu.
Sau khi lên kế hoạch xong xuôi, Ôn Văn thở dài một hơi.
Hiện giờ đã chuẩn bị xong, kế tiếp chính là chờ thời cơ đến.
...
Ngày hôm sau, bốn giờ sáng, Ôn Văn nhận được thông báo của Lâm Triết Viễn, hành động vây bắt Nhan Bích Thanh chính thức bắt đầu.
"Hiện giờ Minh Quang đã sắp định vị được vị trí của Nhan Bích Thanh, hôm nay chúng ta nhất định phải giải quyết hắn." Trước khi hành động, Lâm Triết Viễn lớn tiếng nói.
"Hắn có thể trốn một lần, chúng ta sẽ bắt hắn lại một lần, hắn trốn hai lần, chúng ta sẽ bắt hắn hai lần!"
Nhân viên hỗ trợ giống như một tấm lưới trải ra khắp các nút trong thành phố, chỉ cần nhận được tin thì bọn họ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất xuất phát, đồng thời sẽ ứng phó với người bình thường và xử lý các công việc liên quan.
Sau đó tất cả thợ săn của thành phố Phù Dung Hà sẽ xuất phát, tiến hành vây bắt Nhan Bích Thanh!
Lần đầu tiên, Nhan Bích Thanh bị chặn lại trong cống thoát nước, trải qua một trận chiến đấu kịch liệt, bản thân Nhan Bích Thanh đã bị thương nặng.
Nhưng cuối cùng hắn lại bị một cái bộ đàm đột ngột bay tới cứu đi.
Mặc dù nhóm Lâm Triết Viễn đã chuẩn bị sẵn biện pháp ngăn chặn nhưng bọn họ không biết được sự tồn tại của Cao Phỏng, vì thế vẫn ngăn chặn thất bại.
Có điều Lâm Triết Viễn cũng không tức giận, anh đã sớm làm sẵn chuẩn bị, chỉ tốn khoảng một tiếng đồng hồ thì Đinh Minh Quang đã một lần nữa định vị được Nhan Bích Thanh.
Ngày hôm nay nếu không bắt được Nhan Bích Thanh, bọn họ tuyệt đối sẽ không dừng lại.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo